Tây Ban Nha
-
Tây Ban Nha
Tây Ban Nha không phải ngẫu nhiên mà ép buộc được 1 nước đang bá chủ như Bồ Đào Nha phải chịu phụ thuộc liên minh chính trị với mình. Họ nhờ "may mắn". Và thần may mắn của họ là người rất quen thuộc - Christopher Colombo.
Colombo đã xin người TBN đầu tư cho mình để đi tìm tuyến hàng hải mới, 1 miền đất mới, sau khi ông bị người Bồ từ chối. Và TBN đồng ý. Khi Colombo đặt chân lên châu Mỹ, có lẽ ông cũng không tưởng tượng được mình cũng đã đặt bước chân đầu tiên cho sự phát triển cường thịnh của đế quốc Tây Ban Nha trong suốt 110 năm sau đó.
1 miền đất mới với thổ dân nguyên thủy, không tiền tệ, không giao thương và vô số tài nguyên để khai thác, đặc biệt là vàng-bạc. Có thể nói, người Tây Ban Nha bỗng nhiên được ngồi trên núi vàng, núi bạc, đúng như cách mà hoàng tộc của họ sử dụng để làm vật liệu sinh hoạt hằng ngày.
Sự giàu lên nhanh chóng từ khai thác thuộc địa, Tân thế giới, làm cho TBN trở thành 1 trọc phú tiêu xài phung phí. Họ phát hành tiền giấy vô tội vạ để mua hàng hóa tiêu dùng mà không hề chú trọng đầu tư sản xuất, thương mại. Hàng hóa chủ yếu nhập khẩu từ nước khác, những con nợ của họ.
Không chỉ gây lạm phát về tiền giấy, việc sở hữu quá nhiều vàng bạc khai thác từ Tân thế giới còn làm cho ko chỉ TBN mà toàn châu Âu thời điểm đó không còn mong muốn nắm giữ nhiều vàng nữa, họ muốn 1 phương tiện đại diện cho tài sản mới, thứ mà sau này là phát minh của người Hà Lan - Cổ phiếu.
Sau này, khi phải đụng độ với hạm đội Hoàng gia Anh, những người hô hào tinh thần Robin Hood: cướp của kẻ cướp :)), TBN đã thua nhiều trận, vừa mất của, vừa mất thêm vàng bạc để đền bù phí tổn chiến tranh. Hoàng gia TBN từ ngồi trên núi vàng nay ngập tràn trong nợ, phá sản ít nhất 12 lần và bước vào suy thoái kéo dài 300 năm.
Cùng trong giai đoạn này, Hà Lan tách khỏi TBN, tạo lập 1 quốc gia độc lập, tận dụng cơ hội 1 ngành kinh doanh mới điền vào khoảng trống của chuỗi cung ứng toàn cầu khi ấy.